Ba ơi....
Tác giả: LoveFirstDay
"Ba ơi, con uống chai nước này nhé!"- cô bé khoảng sáu, bảy tuổi đang cầm trên tay chai nước ngọt lắc lắc trước mặt người cha. Ánh mắt như là thèm thuồng lắm. Người cha đếm lại xấp tiền lẻ rồi nở nụ cười rất hiền, đưa chai nước cho người chủ hàng. Bé gái giữ nguyên vẻ mặt chờ đợi từ khi chiếc nắp được bật ra, chủ quán rót thứ nước màu sắc vào chiếc cốc thủy tinh với những viên đá lấp lánh đến khi cốc nước đó được đưa tận tay cho em. Em nâng niu chiếc cốc bằng cả hai tay, ánh mắt sáng long lanh nhìn hồi lâu sau đó mới đưa lên uống một hơi dài rồi cười sảng khoái. Vẻ mãn nguyện nơi đáy mắt trẻ thơ dường như là điều người lớn luôn hoang hoải kiếm tìm tựa người bạn già chờ mong người tri kỷ lâu năm xa cách mà cứ mãi muôn trùng cách trở. Thời gian luôn làm tốt vai trò của mình, cùng lúc ban cho ta và lấy đi của ta nhiều điều trân quý. Người cha nhìn con gái mình với ánh mắt yêu thương nhưng cũng đầy thương hại. "Cô không sao chứ?"- câu hỏi của người chủ quán khiến tôi rời mắt khỏi hai cha con. Tôi lắc đầu. "Vậy sao cô lại khóc?" Khóc? Tôi sững sờ đưa tay chạm lên má mình, những giọt nước mắt đã chảy ướt đẫm từ bao giờ. Có phải tôi đang đi lạc? Lạc trong miền ký ức đã mãi mãi đánh rơi?